Showing posts with label Sách làm giầu. Show all posts
Showing posts with label Sách làm giầu. Show all posts

Monday, May 27, 2013

Nhà đầu tư thông minh - Benjamin Graham (Phần 1)

Nhà đầu tư thông minh - Phần 1
         Phần 1 của bài viết giới thiệu khái niệm cơ bản về đầu tư giá trị, đồng thời giúp cho bạn khắc phục được điểm yếu lớn nhất của mình: tâm lý chỉ nghĩ đến thị giá chứ không cần xét đến giá trị.
         Sau khi đọc bài “Kiếm 100 triệu/1 giờ nhờ cổ phiếu” nhiều bạn liền hỏi tôi nếu muốn tìm hiểu thêm về đầu tư chứng khoán thì có thể học ở đâu. Một số bạn thì than phiền rằng những lớp học chứng khoán và sách báo về chứng khoán trình bày khó hiểu quá, vậy có tài liệu hay website nào dạy cách đầu tư một cách ngắn gọn và dễ hiểu không.
         Để học về đầu tư (đầu tư bất kỳ thứ gì, không chỉ chứng khoán) thì không gì tốt hơn bằng hãy đọc cuốn sách “Nhà đầu tư thông minh” của Benjamin Graham. Có thể phần lớn người ở Việt Nam chưa nghe về cuốn sách này, nhưng có thể so sánh như sau: cuốn sách này có thể xem như là Kinh Thánh trong lĩnh vực đầu tư chứng khoán. Nó dựng lên nền tảng để từ đó bao nhiêu thế hệ nhà đầu tư và học giả phát triển thành các lý thuyết và phương pháp đầu tư hiện đại mà thế giới hiện đang áp dụng.
         Cuốn sách xuất bản năm 1949. Có rất nhiều câu chuyện lý thú xung quanh cuốn sách và tác giả của nó. Chẳng hạn, rất nhiều bạn trẻ thời đó sau khi đọc cuốn sách đã tìm đến lớp học về đầu tư của tác giả Benjamin Graham. Nhờ lớp học đó, hầu hết những học trò của Graham sau này đều trở thành triệu phú và tỉ phú nhờ kinh doanh và đầu tư, trong đó nổi bất nhất chính là Warren Buffett (người giàu thứ hai thế giới hiện nay, chỉ sau Bill Gates). Buffett là học trò duy nhất nhận được điểm A+ trong suốt sự nghiệp dạy học của Graham; và cũng giống như một số học trò khác, Buffet xem Graham là người cha thứ hai của mình. Sau này họ thậm chí còn lấy tên của thầy Graham để đặt tên cho con trai của mình để ghi nhận sự ảnh hưởng lớn lao của Graham đối với họ (đó là theo văn hóa của người Mỹ, còn người Việt không bao giờ làm vậy).
         Bản thân tôi khi đọc xong cuốn sách (mất gần 1 năm trời) cũng cảm nhận điều tương tự. Nó hoàn toàn thay đổi suy nghĩ của tôi về đầu tư, kinh doanh, và những mặt khác trong cuộc sống. Và tôi nghĩ nó cũng có thể giúp bạn có điều tương tự như vậy.
Tôi viết bài viết này nhằm 2 mục đích:
         1. Là phần tiếp theo của bài “Kiếm 100 triệu/1 giờ nhờ cổ phiếu”, trong đó tôi nêu rõ quan điểm cách đầu tư phù hợp với mọi người là không nên phí thời gian vào những thứ không phù hợp với họ, khi đó họ sẽ có được lợi nhuận rất thỏa đáng so với công sức bỏ ra. Còn bài viết này phục vụ cho những ai có tham vọng đạt được lợi nhuận cao hơn mức đó, và đang trên đường tìm kiếm một chiến lược đầu tư đáng tin cậy cho riêng mình.
         2. Tóm tắt lại nội dung cuốn sách “Nhà đầu tư thông minh”. Tôi rất ngạc nhiên rằng những nguyên lý đầu tư vô cùng quý giá, dù rất đơn giản và dễ hiểu, của Graham lại không được phổ biến ở Việt Nam. Tôi gọi những nguyên lý này là phần Toán học cơ bản mà bất kỳ ai cũng phải học qua nếu muốn bắt đầu nghiên cứu Vật lý. Rất nhiều người học về đầu tư (phần Vật lý) ở Việt Nam hiện nay chưa hề được trang bị phần “Toán học cơ bản” này.
Thị giá và giá trị:
 Theo Graham, khi đầu tư vào bất kỳ cái gì, bạn nên quan tâm đến hai và chỉ hai khái niệm:
- Thị giá (price): là số tiền mà bạn cần bỏ ra.
- Giá trị (value): là thứ mà bạn sẽ nhận lại được trong tương lai.
         Thị giá thì dễ hiểu quá phải không? Nhưng làm sao biết trước được giá trị? Chúng ta sẽ thử xét ví dụ sau: một nữ sinh vừa tốt nghiệp Tú tài đang cân nhắc xem có nên đi du học bậc Đại học ở nước ngoài hay không. Thời gian học là 4 năm, và tổng chi phí là 40 ngàn đô la, trả hết ngay từ ban đầu (do Lãnh sự quán yêu cầu số tiền 40 ngàn phải có sẵn ngay trong tài khoản ngân hàng). Hãy xem đây là một quyết định đầu tư, và chỉ xét đến khía cạnh kinh tế, liệu cô bé có nên đi học hay không?
Thị giá ở đây chính là số tiền 40 ngàn đô la phải bỏ ra.
         Còn cách tính giá trị đơn giản nhất là xác định số tiền mà cô bé sẽ kiếm được sau khi tốt nghiệp. Sau 4 năm, cô bé sẽ về Việt Nam làm việc với mức lương khởi điểm là 400 đô la/tháng, nghĩa là 4,800 đô la/năm. Cô bé cũng tin rằng với năng lực của mình, mỗi năm cô bé sẽ được tăng lương trung bình 25%/năm (bản thân tôi nằm mơ cũng không dám nghĩ mình có được mức tăng lương như vậy, nhưng không sao, phụ nữ thường hay mơ mộng mà). Nghĩa là, đến năm thứ hai, cô bé sẽ kiếm được 6,000 đô la; năm kế tiếp là 7,500 đô là.
         Nhưng cô bé chỉ muốn làm việc trong 6 năm thôi, sau đó cô bé sẽ lấy chồng và nghỉ việc! Vậy số tiền tổng cộng sau 6 năm làm việc là:
 4,800 + 6,000 + 7,500 + 9,380 + 11,730 + 14,660 = 54,070

 Bỏ ra 40 ngàn và thu được 54 ngàn, vậy đây là quyết định đầu tư đúng đắn? Không hẳn, ở đây cô bé cần lưu ý rằng giá của đồng tiền sẽ thay đổi theo thời gian. Chẳng hạn, nếu tôi có 100 đồng và quyết định bỏ vào ngân hàng với lãi suất 8%, thì sau 1 năm tôi sẽ có 108 đồng (100 đồng vốn + 8 đồng lãi suất). Hay nói cách khác, số tiền 108 đồng ở tương lai 1 năm sau sẽ chỉ tương đương với 100 đồng ở hiện tại thôi. Nếu có 2 lựa chọn: 1) nhận 100 đồng ngay bây giờ, hoặc 2) nhận 100 đồng sau 1 năm; thì tôi sẽ chọn ngay cách 1, vì có được 100 đồng trong tay tôi sẽ bỏ vào ngân hàng để 1 năm sau có được 108 đồng, thay vì chỉ có 100 đồng nếu chọn cách 2.

 Vì vậy, 4,800 đô la ở 5 năm sau (4 năm học + 1 năm làm việc), tính theo lãi suất 8%/năm thì chỉ tương đương 3,267 đô la ở hiện tại, tương tự cho các năm sau đó. Để đánh giá khoản đầu tư một cách chính xác, ta cần phải quy đổi dòng tiền trong các năm ở tương lai về hiện tại, để so sánh với số tiền 40 ngàn bỏ ra ban đầu. Cô bé đã thực hiện bảng tính toán sau:
Giá trị hiện tại (GTHT) của tổng số tiền giờ đây chỉ còn 29,150 đô la thôi. Rõ ràng nếu chỉ xét về khía cạnh kinh tế thì đây là một quyết định đầu tư quá tồi. Lời khuyên: cô bé nên đi tìm khóa học khác, hoặc thậm chí có thể xem xét việc lấy chồng ngay bây giờ.

 Ở trên là một ví dụ hết sức đơn giản khi phân tích theo trường phái đầu tư giá trị (Benjamin Graham được xem như là tổ sư của trường phái này). Khi phân tích một doanh nghiệp, bạn có thể áp dụng tương tự: 40 ngàn chính là số tiền phải bỏ ra (thị giá); còn số tiền lương kiếm được trong tương lai chính là dòng tiền từ lợi nhuận mà doanh nghiệp đó sẽ sinh ra trong tương lai, bạn sẽ dự đoán dòng tiền và từ đó tính ra giá trị của khoản đầu tư đó.

Khắc phục điểm yếu lớn nhất của người Việt Benjamin Graham có nói ngay ở đầu cuốn sách rằng: kẻ thù lớn nhất của nhà đầu tư chính là bản thân anh ta. Nghĩa là, phần lớn những sai lầm mà nhà đầu tư mắc phải không phải xuất phát từ những nguyên nhân khách quan (công ty đột nhiên phá sản, ban lãnh đạo gian dối, rủi ro thị trường,...) mà là do chính sai lầm chủ quan mà nhà đầu tư tự gây ra. Điều này đặc biệt đúng ở Việt Nam: phần lớn mọi người thường lo lắng và đổ lỗi cho nguyên nhân khách quan (có thể xem các bài phỏng vấn trực tuyến gần đây) hơn là tự nhìn lại chính bản thân mình.

 Ở đây tôi thử phân tích điểm yếu lớn nhất của người Việt khi đầu tư. Vâng, nói một cách ngắn gọn là thế này: người Việt rất hám của rẻ. Trong con mắt người nước ngoài, người Việt rất hà tiện, chứ không biết tiết kiệm.

Người hà tiện là người chỉ biết nghĩ đến thị giá. Còn người tiết kiệm là người biết dung hòa giữa thị giá và giá trị.

Phần trình bày ngay phía sau đặc biệt quan trọng cho bất kỳ ai muốn bước vào thế giới đầu tư. Thậm chí nếu bạn không quan tâm đến đầu tư, bạn cũng cần biết đến những điều sau đây để có cái nhìn đúng đắn hơn trong việc mua sắm, tiêu xài.

Ví dụ 1. Trước kia tôi thường rất hay bị bạn bè và đồng nghiệp chê cười vì cách tôi bỏ tiền cho các bữa ăn sáng ở bên ngoài. Bữa ăn sáng của tôi tốn khoảng 6-8 ngàn đồng, trong khi những người đó khoe rằng họ chỉ ăn xôi, bánh,... mất 1-2 ngàn đồng. Với những bữa sáng rẻ như vậy, chẳng trách họ mới làm việc hoặc học tập đến 10 giờ sáng là hoa mắt, buồn ngáp, uể oải. Điều hài hước nữa là sau bữa sáng họ tiếp tục phải bỏ thêm tiền để mua thêm nhiều thứ khác để ăn cho đỡ đói và mệt! Nghĩa là nếu tính số tiền thực sự đã bỏ ra, và xét thêm việc năng suất lao động bị giảm vì ham của rẻ lúc đầu, cái giá 1-2 ngàn đồng chẳng còn hời một tí nào. Tôi ước họ có thể tham khảo bữa ăn của người Nhật: rất mắc, nhưng nhờ ăn uống như vậy mà người Nhật có thể làm việc với 100% khả năng cho đến 70 tuổi mà vẫn chạy tốt; còn phần lớn người Việt không đủ sức làm 50% của khả năng cho đến năm 35 tuổi. Cho dù điều kiện kinh tế khó khăn đến thế nào, người Nhật cũng sẵn sàng đầu tư thích đáng cho bữa ăn.

Ví dụ 2. Một số bạn của tôi khi mua xe gắn máy đều chọn xe Trung Quốc. Lý do duy nhất: giá rẻ. Họ lý luận rằng xe Trung Quốc chỉ có 5 triệu, còn xe Nhật (second-hand) thì mắc gấp đôi. Về thị giá thì đúng là xe Trung Quốc hấp dẫn. Nhưng nếu xét đến chất lượng thì khác. Nếu xét đến số tiền phải bỏ ra để tút và sửa để xe Trung Quốc có thể chạy được, rồi xét đến tuổi thọ sử dụng, xét đến độ an toàn cho người lái,... tất cả cấu thành nên một con số gọi là “giá trị” cho chiếc xa, và đem so sánh với thị giá bỏ ra, kết quả không hẳn là xe Trung Quốc lúc nào cũng hấp dẫn hơn.

 Qua hai ví dụ trên, chúng ta thấy rằng người Việt thường chỉ nghĩ đến thị giá khi mua món đồ gì đó. “Phương pháp” phân tích được nhiều người áp dụng là: so sánh thị giá của các món đồ với nhau để lựa chọn cái tốt nhất. Ngoài ra còn một “trường phái” nữa cũng rất phổ biến, nhất là ở phái nữ: so sánh giá của từng thời điểm. Ví dụ 3: phần lớn những thứ hàng hiệu như điện thoại di động, quần áo thời trang, giày dép đều có giá bán cao hơn rất nhiều so với giá trị sử dụng thực sự mà chúng đem lại. Bạn gái của tôi chưa muốn mua đôi giày có giá 1 triệu đồng vì quá mắc, nhưng nếu chỉ cần nghe thông tin sale off 30% (giá chỉ còn 700 ngàn đồng) thì bảo đảm sẽ đứng ngồi không yên liền. Thay vì so sánh thị giá và giá trị, thì bây giờ bạn gái của tôi chỉ suy nghĩ giữa giá bán trước và sau khi giảm giá!

Bước đầu tiên để đầu tư khôn ngoan là phải biết mua rẻ. Mua rẻ có nghĩa là mua với thị giá thấp hơn rất nhiều so với giá trị. Chú ý: thị giá cao không có nghĩa là mắc, và thị giá thấp càng không có nghĩa là rẻ. Thị giá giảm đi đáng kể (giày sale off, hàng xách tay trốn thuế, chứng khoán rớt giá,...) cũng không có nghĩa là nó đã rẻ để đầu tư.

 Ví dụ 3:  Gần đây tôi được biết những người mua xôi giá 1-2 ngàn ở ví dụ 1 đang chơi chứng khoán. Khỏi nói chắc bạn cũng đoán được họ mua bán thế nào. :-P Họ chê cổ phiếu trên sàn tập trung có thị giá mắc quá (có mã lên đến 300-400 ngàn/cổ phiếu), nên ào sang chơi thị trường OTC (có thể hiểu là chợ đen), vì ở đó thị giá cổ phiếu còn rất rẻ (có cái chỉ 10-20 ngàn/cổ phiếu). Hoặc là nếu các cổ phiếu Blue Chip (những cổ phiếu được thị trường kỳ vọng như Kinh Đô, REE, Vinamilk,...) có thị giá quá cao thì họ sẽ ào sang chơi các cổ phiếu Penny Stock (những cổ phiếu có thị giá siêu rẻ).

Tôi đã thử tìm hiểu cách “phân tích” cổ phiếu của những người mới bắt đầu chơi, và phát hiện ra nhiều điểm lý thú. Thông tin đầu tiên mà họ tìm đến là bảng giá chứng khoán vào cuối mỗi ngày (trên báo, website, bản tin chứng khoán...). Bất kỳ bảng giá nào cũng có ít nhất 2 cột: mã cổ phiếu và thị giá trong ngày. Và đó chính là thông tin duy nhất mà họ dùng để “phân tích”. Chỉ có 2 cột thì họ phân tích thế nào? Rất đơn giản: họ so sánh các dòng trong bảng giá với nhau! Ví dụ họ so sánh 2 dòng sau:

Cp Giá

BBC 48

KDC 220

Và họ kết luận rằng Bánh kẹo Biên Hòa (BBC) hấp dẫn hơn Kinh Đô (KDC)! (Còn nhớ những người bạn mua xe Trung Quốc chứ không mua xe Nhật chứ?)

Một số người thì “hàn lâm” hơn, ngoài bảng giá thì họ còn nhìn vào biểu đồ thị giá của từng cổ phiếu. Khi họ thấy thị giá hiện thời của cổ phiếu nào đó đang xuống thấp nhất so với 3 tháng trước, họ sẽ đinh ninh rằng cổ phiếu đó đang rất rẻ! (Còn nhớ người bạn gái ham mua đồ sale off chứ?).

Phân tích đầu tư không phải như vậy! Đừng bao giờ phí hết thời gian để đọc bảng giá hoặc xem đồ thị, vì chúng chỉ cho ta biết một biến duy nhất: thị giá. Bạn không thể nhìn thấy cột giá trị trong bất kỳ bảng giá nào cả.

Bà Năm bán phở có dạy tôi rằng: đừng hà tiện, thay vì vậy hãy biết tiết kiệm. Vì nếu hà tiện thì cả đời của cháu sẽ mãi nghèo khổ, cho dù cháu có kiếm được nhiều tiền đi nữa. Nhưng nếu cháu biết tiết kiệm, cháu sẽ luôn sung túc, cho dù cháu không kiếm được nhiều tiền như người khác.

 Bà Năm còn dạy rằng người xưa thường khuyên mình khi mua cái gì cũng phải xét đủ cả 3 yếu tố: rẻ, bền, đẹp. Nếu cháu chỉ chăm chăm nghĩ đến “rẻ”, chắc chắn cháu sẽ thất bại khi đầu tư cổ phiếu.


Nhà đầu tư thông minh - Benjamin

Nhà đầu tư thông minh - Phần 3
Ngộ nhận1
Ngộ nhận 2
Ngộ nhận 3
Ngộ nhận 4
Ngộ nhận 5

Wednesday, May 1, 2013

Hai bài học kinh điển của các tỷ phú Mỹ


Napoleon Hill (Sinh ngày 26 tháng 10 năm 1883 - mất ngày 8 tháng 11 năm 1970) là một tác giả người Mỹ, một trong những người sáng lập nên một thể loại văn học hiện đại đó là môn "thành công học" (là khoa học về sự thành công của cá nhân). Tác phẩm được cho là nổi tiếng nhất của ông có tên "Suy nghĩ và làm giàu" (Think and Grow Rich) là một trong những cuốn sách bán chạy nhất mọi thời đại.

Trong sự nghiệp của mình, ông cũng từng được trở thành một cố vấn cho Tổng thống Franklin D. Roosevelt.Câu nói nổi tiếng thể hiện tư tưởng của ông là "Điều gì mà tâm trí có thể nhận thức và tin tưởng thì tâm trí có thể hoàn thành".Napoleon Hill được xem là người có ảnh hưởng rộng rãi nhất, mạnh mẽ nhất trong lĩnh vực thành công cá nhân.

Ông đã giúp cho hàng triệu người trên thế giới thành công và những quyển sách của ông có một ý nghĩa, vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc đời của rất nhiều doanh nhân thành công của Mỹ.

Sau đây là hai bài học kinh điển mà Napoleon Hill đã truyền đạt cho bao thế hệ tỷ phú trên thế giới:
Bài 1: Không ai có thể thành công nếu phó mặc cuộc sống cho số phận

Bạn chẳng cần phải là nhà chiêm tinh hay tiên tri mới đoán trước được tương lai của một ai đó. Bạn có thể nhìn thấy tương lai người khác bằng cách đặt cho họ một câu hỏi đơn giản: “Chính xác thì mục đích sống của bạn là gì - và bạn có kế hoạch gì để đạt được mục đích đó?”.
Nếu bạn đặt câu hỏi này cho 100 người, thì 98 người sẽ trả lời đại loại thế này: “Tôi muốn kiếm được nhiều tiền và thành đạt hết mức có thể”.

Xét bề ngoài thì câu trả lời này nghe rất có mục đích, nhưng nếu nghĩ sâu hơn một chút, bạn sẽ thấy người trả lời thuộc tuýp người sống phó mặc cho số phận, họ sẽ chẳng bao giờ đạt được điều gì trong cuộc sống trừ những thành quả còn sót lại từ những người thực sự thành đạt - những người có một mục đích sống rõ ràng và có một kế hoạch cụ thể để đạt được mục đích đó.

Để thành công, ngay lúc này, bạn cần xác định chính xác các mục tiêu của bạn là gì và vạch ra các bước đi để đạt được những mục tiêu đó.

Nhiều năm về trước, tôi làm việc với một cộng sự tên là Stuart Austin Wier, người thành phố Dallas, Texas, Mỹ. Anh là cộng tác viên cho một tạp chí và chỉ sống từ công việc đó. Có thể anh sẽ vẫn tiếp tục công việc viết lách với mức lương còm cõi đó nếu như câu chuyện mà anh viết về một nhà phát minh không bất ngờ thôi thúc anh thay đổi cuộc đời mình.

Những người quen biết anh đều hết sức ngạc nhiên khi nghe anh tuyên bố sẽ từ bỏ nghề báo và tiếp tục con đường học vấn để trở thành luật sư về bằng sáng chế. Stuart không đặt mục tiêu trở thành một luật sư về bằng sáng chế thường thường bậc trung, mà trở thành “một luật sư giỏi nhất về bằng sáng chế tại Mỹ”. Anh hăng hái thực thi kế hoạch của mình và đã hoàn thành khóa học trong một khoảng thời gian kỷ lục.

Khi bắt đầu đi vào công việc mới, Stuart tìm những vụ kiện khó giải quyết nhất. Danh tiếng của anh nhanh chóng lan rộng trên khắp nước Mỹ. Dù giá phí anh đưa ra rất cao nhưng số người đề nghị anh tư vấn, tranh tụng mà anh phải từ chối (vì anh không có đủ thời gian cho tất cả) còn nhiều hơn số khách hàng được anh chấp nhận.

Người nào hành động có mục đích và có kế hoạch thường có nhiều cơ hội thành công.Làm sao cuộc đời có thể đem lại cho bạn điều gì nếu bản thân bạn không biết bạn muốn gì.Làm sao người khác có thể giúp bạn thành công nếu bản thân bạn cũng chưa xác định được mình phải thành công bằng cách nào. Chỉ khi có mục đích rõ ràng, bạn mới có thể vượt qua những thất bại và nghịch cảnh cản trở đường đi của bạn.

Một trong những doanh nhân sở hữu “nhượng quyền kinh doanh” (franchise) đầu tiên và thành công nhất tại Mỹ là Lee Maranz - một người biết rõ mình muốn gì và làm thế nào để đạt được điều mình muốn.

Là một kỹ sư cơ khí, Maranz đã phát minh ra máy làm kem tự động có thể làm ra kem mịn.Ông mơ ước có một chuỗi những cửa hàng kem trên khắp các bờ biển, và đã vạch ra một kế hoạch để biến ước mơ thành hiện thực.

Cũng như nhiều cá nhân khác cùng thời, Maranz đã gặt hái thành công cho mình bằng cách giúp người khác thành công.Ông đã giúp nhiều người mở cửa hàng bán kem bằng việc nhượng quyền kinh doanh.Đây là một ý tưởng mang tính cách mạng vào thời đó. Ông đã bán những chiếc máy làm kem theo giá vốn và kiếm lời từ việc bán máy trộn kem.

Kết quả ra sao? Đó chính là sự ra đời của chuỗi cửa hàng mà Maranz đã quyết tâm xây dựng trên toàn nước Mỹ. Ông nói: “Nếu bạn có một niềm tin mãnh liệt vào bản thân, vào những việc bạn đang làm, và việc bạn muốn làm, thì không có trở ngại nào là không thể vượt qua”.

Nếu bạn muốn thành đạt, hãy chọn hôm nay làm ngày chấm dứt kiểu sống phó mặc cho số phận. Hãy xác định một mục tiêu rõ ràng cho mình. Hãy viết mục tiêu đó ra giấy và khắc cốt ghi tâm nó.Hãy xác định rõ bạn cần lên kế hoạch như thế nào để đạt được mục tiêu đó.Hãy bắt đầu bằng việc ngay lập tức biến kế hoạch thành hành động.

Tương lai của bạn là do bạn tạo nên. Ngay lúc này, hãy là người quyết định tương lai mình.

Chính sự lựa chọn - chứ không phải cơ hội, quyết định số phận bạn!

Bài 2: Học cách sống cuộc đời của chính mình

Tâm hồn bạn sẽ chẳng bao giờ thanh thản nếu để người khác sống hộ cuộc đời bạn.
Một thực tế không thể chối cãi là Đấng Sáng tạo đã ban cho chúng ta một đặc quyền trọn vẹn. Đó là đặc quyền làm chủ một thứ, và chỉ một thứ duy nhất: trí tuệ của chính chúng ta.

Hẳn là khi ban cho chúng ta đặc quyền này, Đấng Sáng tạo muốn khuyến khích chúng ta sống cuộc đời của chính mình, có những suy nghĩ của riêng mình và không để người khác can thiệp vào.Chỉ bằng cách sử dụng đặc quyền này vào việc kiểm soát trí tuệ và cuộc sống của mình, bạn mới có thể tiến tới những nấc thang thành công trong bất cứ lĩnh vực nào.Nếu thiên tài là người kiểm soát và định hướng được hoàn toàn trí óc mình thì đây cũng là phương cách có thể giúp bạn trở thành thiên tài.

Chúng ta từng nghe những câu chuyện về những con người nổi tiếng từng biến nghịch cảnh thành yếu tố thuận lợi. Họ đã vượt qua trở ngại để trở nên giàu có và nổi tiếng. Họ là những Henry Ford, Thomas Edison, Andrew Carnegie, Wilbur và Orville Wright… Tuy nhiên, còn nhiều người khác tuy không sánh bằng các vĩ nhân trên, nhưng họ cũng không chấp nhận thất bại.

Nhiều năm trước đây, một thanh niên trẻ tuổi từng phục vụ trong quân đội đến gặp tôi để xin việc. Anh ta kể rằng anh ta đang hết sức bất mãn và chán nản; rằng anh ta chỉ mong có cái để ăn và một nơi để ngủ qua đêm. Ánh mắt anh ta đờ đẫn vô hồn - một ánh mắt khiến tôi nghĩ rằng đối với anh ta, mọi hy vọng đều đã chết.Chàng trai này, nếu thay đổi thái độ sống, hoàn toàn có thể trở nên giàu có.

Tôi hỏi anh ta: “Anh có nghĩ cách để trở thành triệu phú không? Tại sao anh lại chấp nhận một cuộc sống nghèo khổ trong khi anh hoàn toàn có thể kiếm được hàng triệu đô la?”.

Anh ta đáp lại: “Ông đùa à? Tôi đang chết đói đây, và tôi chỉ cần một việc làm thôi”.

Tôi trả lời: “Tôi không đùa đâu anh bạn. Tôi hoàn toàn nghiêm túc đấy.Anh có thể kiếm được hàng triệu đô la, chỉ cần anh sẵn lòng sử dụng những tài sản mà anh đang có”.

Anh ta thốt lên: “Ông nói tài sản nghĩa là thế nào? Tôi chẳng có tài sản gì ngoài bộ quần áo trên người!”.

Dần dần, qua câu chuyện, tôi biết được anh ta từng là nhân viên bán hàng của công ty Fuller Brush nổi tiếng tại Mỹ trước khi gia nhập quân đội. Trong thời gian tại ngũ, anh làm công việc nấu nướng và nấu ăn khá giỏi. Nói cách khác, bên cạnh hai đặc điểm trời cho là một cơ thể khỏe mạnh và tư duy có thể thay đổi theo hướng lạc quan, tài sản của người thanh niên này còn bao gồm việc anh ta có thể nấu ăn và có khả năng bán hàng.

Tất nhiên, cả việc bán hàng lẫn nấu ăn đều không hứa hẹn đưa bạn vào hàng ngũ các triệu phú, nhưng điều cần lưu ý là chàng thanh niên này lại tự tách mình ra khỏi nhịp sống thường nhật của xã hội. Và anh ta hãy còn khá lạ lẫm với nguồn trí lực sẵn có của mình.

Trong hai giờ trò chuyện với người thanh niên này, tôi nhận ra sự chuyển biến ở anh ta từ một người bi quan, thất vọng thành một người có suy nghĩ lạc quan hơn. Sự thay đổi lớn đó có được là nhờ sức mạnh từ một ý tưởng bất chợt: “Tại sao ta lại không tận dụng khả năng tiếp thị của mình để thuyết phục các bà nội trợ mời hàng xóm láng giềng của họ đến dự một bữa tối tại gia, rồi nhân cơ hội đó bán đồ dùng nhà bếp cho họ?”.

Tôi đã cho anh ta vay một số tiền đủ để mua vài bộ quần áo và trao cho anh ta bộ đồ dùng nhà bếp đầu tiên, sau đó mọi việc do anh ta tự quyết định. Trong tuần lễ đầu tiên, anh chàng bán sạch bộ đồ dùng nhà bếp bằng nhôm trị giá gần 100 đô la. Tuần kế tiếp, doanh thu tăng gấp đôi. Sau đó, anh ta bắt đầu hướng dẫn những nhân viên bán hàng khác bán những đồ dùng nhà bếp tương tự.

Bốn năm sau, anh ta kiếm được hơn một triệu đô la mỗi năm và bắt tay vào thực hiện một kế hoạch bán hàng táo bạo, mở ra một ngành công nghiệp dịch vụ mới cho nước Mỹ.

Khi những điều ràng buộc tâm trí con người được tháo gỡ, và con người làm chủ được hoàn toàn chính bản thân mình thì tôi cho rằng mọi nỗi lo sợ sẽ biến mất và người đó sẽ được hưởng niềm vui trọn vẹn trong cuộc sống!

Friday, April 19, 2013

Khỏa thân online – Nghề dễ kiếm tiền


Khoe hàng kiếm tiền không em ơi!”. Một số cô gái lang thang trên mạng đã nghe theo lời mời gọi này để rồi sau đó muốn nghỉ “làm” cũng không được.
Đằng sau những màn “khoe hàng” nóng bỏng, những pha khỏa thân của các cô gái được trả lương trên công cụ discuss (trò chuyện trên mạng) Yahoo!, Paltalk… hằng đêm là sự chỉ đạo và quản lý rất bài bản của các “tú ông” trong thế giới thật.

Người đàn ông trên màn hình đang thuyết phục một cô gái trẻ nhận lời vào đường dây khỏa thân trên mạng – Ảnh: T.L.
“Khoe hàng kiếm tiền không em ơi!”, đang lang thang trên công cụ discuss Paltalk, tôi được một người tự xưng tên Phạm Hùng có scrape (tài khoản để discuss trên mạng) là luatsuvui…, nhảy vào mời gọi. “Mỗi tối bốn giờ (từ 0g-4g sáng), công việc chính của em là khỏa thân và thực hiện những động tác gợi dục qua webcam (thiết bị ghi và truyền hình ảnh qua mạng). Lương khởi điểm mỗi tháng 200 USD, anh sẽ chuyển khoản từ bên Mỹ về” – ông Hùng đề nghị.
Mời chào
Ông Hùng yêu cầu tôi bật webcam để “xem khuôn mặt em có dễ nhìn grain không”, và “kéo” tôi vào Hot Top Girlz – tên một room (phòng chat) mà ông ta tự nhận là chủ. Lúc này là 23g20, không khí phòng discuss liên tục được “tăng nhiệt” bằng những màn biểu diễn trong trang phục mát mẻ của cô gái có scrape emgaisex… qua webcam. Hoa và rượu của các thành viên trong room liên tục được tung lên màn hình.
Giọng MC (người dẫn chuyện trong room) cất lên eo éo: “Lột nữa đi em ơi…”. Giấu mặt qua webcam, cô gái hành động theo lời MC như một criminal rối, phơi bày thân thể trần trụi của mình cho hàng ngàn người xem. Ông Hùng cười khẩy khi discuss voice (trò chuyện trực tuyến): “Em này mới vào nghề diễn được hai đêm. Thân hình bốc lửa đấy! Nhưng “vũ” (múa) còn non! Em đừng lo, mức lương khởi điểm tạm thời thế thôi. Em nào diễn tốt, anh phải trả mỗi tháng cả ngàn USD”.
Trong room của ông Hùng đêm đó, tôi lần lượt phát hiện thêm ba scrape là nữ cũng đang “cởi, tuột” theo lệnh của MC là haugiangmat…, anhgattinh…, hantrai… Tôi supplement scrape (thêm bạn chat) của ba cô gái này và bắt chuyện, sau nhiều câu chào hỏi im ắng, bất ngờ scrape haugiangmat… đáp lại: “Phụ tao vài phút được không, tự nhiên tao thèm “hàng” (chất gây nghiện) quá mày ơi!”. Biết tôi là “lính” mới, scrape này hẹn gặp vào trưa hôm sau.
Ngoài đời, scrape haugiangmat… có cái tên dễ thương là Vy Thủy, năm negative 23 tuổi. Theo lời Thủy, người tuyển cô là một trong số những tay chân của ông Hùng có scrape là Holey… Cô cho biết ngay sau khi vừa vào làm thì scrape Holey… khoe đã nhận được liền 100 USD tiền nạp thẻ điện thoại từ ông Hùng chuyển để chuẩn bị trả cho cô.
Ông Hùng hứa hẹn trả lương cho Thủy mỗi tháng 200-300 USD tùy thuộc khả năng “bạo” cỡ nào khi diễn. Mỗi đêm cứ bắt đầu từ 0g, Thủy bắt đầu “cởi” và diễn đến 3g sáng, chân tay rã rời cô mới được nghỉ. Hai tuần đầu, ông Hùng chuyển cho cô đủ 100 USD. “Đến giờ, lâu lâu kẹt tiền phòng thì ông chuyển tiền nhỏ giọt, mỗi lần chỉ 50 USD. Đến negative thằng chả vẫn nợ tao gần 300 USD, mà mỗi lần tao bệnh xin nghỉ làm, hắn lại tỏ vẻ nghi kỵ và hăm dọa quỵt tiền” – Thủy cho biết.
Quê cô gái trẻ này ở Hậu Giang. Không có nghề nghiệp ổn định, Thủy đến TP.HCM định xin làm tiếp viên cho các quán cà phê, quán nhậu… Trong một lần lên mạng, cô được các “cò” mời chào vào criminal đường trở thành “vũ nữ” khỏa thân. “Bây giờ muốn thôi làm cũng không được vì bấy nhiêu hình ảnh của mình người ta đều lưu lại cả. Mấy tay “cò” hù dọa tao mà bỏ nghề thì tất cả hình ảnh, phim harbour cảnh uốn éo và gương mặt thật của tao sẽ được phổ biến liên tục và rầm rộ trên mạng thì coi như bít cả tương lai” – Thủy nói.
Khỏa thân online – Nghề dễ kiếm tiền   CafeCuoi.Com
Các cô gái khoe thân khi discuss trên Paltalk – Ảnh: T.L.
Bước ra thế giới thật
Chúng tôi trò chuyện với scrape Holey… để tìm hiểu về hoạt động của các đường dây tuyển dụng các cô gái trẻ khỏa thân trên mạng. Anh ta tự xưng tên là Nam Khởi (27 tuổi, ngụ ở TP Biên Hòa, Đồng Nai) là chủ room Hot Top Girlz và đang cần tuyển nhiều “vũ nữ” cho room. Khởi bắt đầu “gạ” tôi: “Em chịu khỏa thân trên mạng không? Có scrape Yahoo! thì cho anh để nói chuyện cho tiện”.
Trao đổi qua mạng không hiệu quả, Khởi chủ động gọi cho tôi từ số điện thoại di động 0985474… hẹn gặp để thuyết phục. Anh ta nhận xét tôi thiếu “kiến thức thực tế” và “kỹ năng làm việc” rồi gợi ý: “Nếu em đồng ý thì chúng ta hẹn nhau ở khách sạn để anh em mình “thân mật” và để anh “dạy nghề” cho em kỹ hơn. Anh từng dạy nghề miễn phí cho nhiều indication mới vào nghề như em rồi”. Theo một số “nhân viên” của Khởi được cử đi gặp các cô gái ngoài đời để mời chào, thuyết phục tham gia đường dây, cứ mỗi lần môi giới thành công, ông này được chủ mạng bên Mỹ trả từ 50-100 USD tùy vào nhan sắc, kỹ năng của “hàng”.
Những đường dây “chăn dắt”
Theo tìm hiểu của chúng tôi, tại TP.HCM có trên mười đường dây chuyên đi săn tìm các cô gái trẻ, ít kiến thức vừa từ các vùng quê đến Sài Gòn tìm việc để mời chào, dụ dỗ trở thành các “vũ nữ” khỏa thân trên mạng. Chủ những đường dây này như ông H.H., ông D.U. ở Q.1; ông M.N., ông T.Đ. ở Q.5; ông H.T. ở Q.11…, có người kiêm luôn chủ các tiệm net công cộng. Các đường dây có hệ thống “chân rết”, nhân viên thường xuyên lân la tại các tiệm net ở TP.HCM để săn tìm các cô gái trẻ. Thực chất các chủ đường dây trên chỉ là “cò”, “đại lý” cung cấp các “vũ nữ” khỏa thân cho chủ các hệ thống discuss trên mạng ở các nước và nhận tiền hoa hồng, ăn chia theo tỉ lệ phầm trăm như đã nêu trong bài.
Theo ông Tấn (nick tuan… – quản lý một room trên Paltalk): “Trong mỗi room trên Paltalk sẽ có một người làm quản lý. Quản lý room và các cô gái khoe thân phải phối hợp ăn ý với nhau, càng kéo được nhiều người vào room chơi càng tốt. Lượng khách càng đông thì số tiền các ông chủ mạng trả cho quản lý room càng cao. Từ đó, quản lý room sẽ ăn chia với các cô gái theo tỉ lệ nhất định”.
Tôi hứa sẽ giới thiệu nhiều sinh viên nữ đang cần việc và cần tiền tham gia. Ông Tấn thẳng thắn ra giá: “Nếu em giới thiệu thành công một model, với điều kiện indication phải xinh, chịu khoe thân hết cỡ, chịu chơi thì tiền hoa hồng cho mỗi trường hợp là 100 USD. Anh sẽ chuyển tiền qua tài khoản ngân hàng”.
Trên thực tế, mỗi room đều có sự cạnh tranh số lượng khách vào room, nên quản lý của mỗi room đều phải tự bỏ thêm tiền trích từ lương được trả từ các ông chủ mạng trên Paltalk, để lôi kéo các “vũ nữ” nóng bỏng nhất, khoe hàng bạo nhất về room của mình diễn, kéo lượng khách vào room xem tăng vọt. Mức lương của quản lý room dao động 300-500 USD/tháng tùy thuộc lượng khách.
Trả giá đắt
Tại phòng discuss M (đường Trần Quang Khải, Q.1, TP.HCM), chúng tôi trò chuyện với cô gái tên Ngọc Minh (23 tuổi), từng làm “vũ nữ” khỏa thân trên mạng.
“Em nghe lời một cô bạn quen qua mạng, nó bảo em vào Sài Gòn discuss khỏa thân dễ kiếm tiền lắm. Em vào quán net trên đường Nguyễn Thái Sơn (Q.Gò Vấp) gặp nó, mấy ngày đầu nó chỉ cho em cách múa khỏa thân, chỉ đường đi nước bước. Được vài ngày, nó lừa em lấy hết tiền bạc, CMND của em nó cũng cầm cho chủ tiệm net rồi lặn biệt tăm” – Minh tâm sự.
Ở quê nhà Khánh Hòa, Minh từng đi làm công nhân. “Ba mẹ bỏ nhau, em ở với ngoại nhưng không chịu nổi tiếng ăn bám của mấy dì gán cho. Em hận quá! Nên ai bảo làm gì có tiền là em chịu ngay” – cô kể. Vào Sài Gòn, Minh lang thang tìm việc rồi nhận làm gái khỏa thân trên mạng kiếm tiền, sau đó chuyển qua đi ngủ với khách qua đêm do “công an kiểm tra các quán net dữ quá!”.
Còn Thu Nga (nick thunga…- một “vũ nữ” trên Paltalk), một cô gái trẻ quê ở Kiên Giang, thổ lộ: “Rời quê lên TP, mình định xin làm công nhân ở các khu công nghiệp. Nghe bạn bè giới thiệu làm vũ nữ trên mạng sẽ kiếm được rất nhiều tiền, mình cũng tò mò tìm hiểu. Có người tự xưng là chủ room đòi cho xem mặt, xem mình khoe thân, yêu cầu mình đi khách sạn để kiểm tra và “truyền dạy” cách biểu diễn. Hắn ép tôi “dượt thử” gần một tuần, mới té ngửa là bị hắn lừa. Tên quản lý đó giờ cao chạy xa brook đâu mất”. Hiện cô vừa nhận làm “vũ nữ” cho một room khác.
Chúng tôi hẹn gặp Nga tại một quán cà phê ở Q.1 vào buổi sáng sau giờ làm. Trái ngược với sự phấn khích mà cô phải thể hiện trên room chỉ vài giờ trước, khuôn mặt cô gái 22 tuổi này đầy vẻ mệt mỏi. Nga kể về đời mình bằng giọng điệu lạnh lùng: 15 tuổi yêu, 18 tuổi nghỉ học lấy chồng, 19 tuổi ly dị và 22 tuổi làm “vũ nữ” khỏa thân trên mạng. Ít ai biết cô đã có một cậu criminal trai 4 tuổi.
Cô nói: “Ráng làm kiếm chừng vài chục triệu đồng, có từng ấy tiền tôi sẽ đón criminal về nuôi (vì lý do tài chính, Nga bị tước quyền nuôi criminal khi ly dị). Nhưng không biết bao giờ giấc mơ ấy của tôi mới trở thành hiện thực? Lòng người mẹ không được ở bên đứa criminal mà mình dứt ruột sinh ra, đau gấp trăm lần nỗi nhục nhã ê chề khi phải khỏa thân trên mạng mua vui cho người xa lạ”.
Nở rộ ở nhiều nước Ngành cybersex, grain discuss sex, tức là nói chuyện như làm tình trên mạng là một ngành công nghiệp đang nở rộ ở nhiều nơi trên thế giới. Một trong số những nước bùng nổ ngành này là Philippines.
Năm 2010, cảnh sát Philippines đã khám xét một căn nhà và phát hiện sáu cô gái đang trong tình trạng không mặc quần áo. Những cô gái này khai bị ép buộc đưa vào đây, được ăn mặc đẹp, ngồi trước máy vi tính và bắt đầu cởi quần áo rồi phô diễn thân thể theo lời chủ. Kèm theo đó là những đoạn phim một cô gái harbour lén các bạn mình trong giờ làm việc. Cảnh sát lẫn cơ quan điều tra nước này đều không có criminal số thống kê chính xác, nhưng ước tính có hàng ngàn người đang làm việc trong các căn phòng nhỏ và căn hộ thường nằm trong khu vực được gọi là các hang ổ của cybersex.

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More